Mỗi ngày, My đều cảm thấy thật biết ơn cuộc sống vì bản thân luôn không ngừng cố gắng tiến về phía trước. Tự tay làm nông, trồng cây , nấu ăn khiến cuộc sống của My luôn yên bình và nhiều màu sắc.
Chấp nhận rời bỏ tương lai ở thành phố, về quê xây lại
Đi làm ở thành phố được 2 năm, từng là giáo viên Tiếng Anh và cùng với bạn thành lập 1 công ty về phân phối rau, củ, quả hữu cơ tại Thành Phố Hồ Chí Minh, My Lê khi ấy mang trong mình rất nhiều ước mơ. Start-up của cô bạn từng được chọn là một trong những start-up tiềm năng để tham gia chương Trình Leader Up Accelerator Program của Start Up Vietnam Foundation.
Có tiền đề để thêm hiểu hơn về nông nghiệp, My đã ấp ủ về một mô hình du lịch trải nghiệm nông nghiệp trong mình. Trong khi mọi việc đang diễn ra tốt đẹp, có cơ hội thăng tiến trong công việc, My phát hiện mình bị bạo bệnh. Khi ấy, cô chẳng thể ngồi dậy được vì đau thắt vùng bụng.
Ảnh: NVCC.
My kể: “Bệnh của mình không tìm được nguyên nhân, cũng không có thuốc chữa, chỉ có thể uống hoặc tiêm thuốc giảm đau trực tiếp. Thực ra mình có bị bệnh khớp từ năm 11 tuổi, đã từng thử rất nhiều phương pháp nhưng không khỏi. Bệnh của mình nghe ra thì phức tạp lắm nhưng mình vẫn luôn vui vẻ và tận hưởng cuộc sống. Bây giờ, những vết đau vẫn âm ỉ trong người mình mỗi ngày, chỉ là đau ít hay đau nhiều thôi…”
Biết con bệnh nên ba My vào Sài Gòn để đưa con về nhà ở Phú Yên . Trở về nhà trong hoàn cảnh như vậy, chắc chắn không đứa con nào lại kìm lòng khi nhìn cảnh bố mẹ vất vả lại càng vất vả thêm. Cha mẹ My đều làm nông nhưng luôn cố gắng để lo cho 3 chị em ăn học đàng hoàng; vì thế, My càng thương cha mẹ hơn.
Khi về nhà, nảy ra ý tưởng làm nông trại với mong muốn luyện tập các liệu pháp chữa lành tự nhiên cho sức khoẻ của mình, My cũng được cha mẹ giúp đỡ rất nhiều khi vẫn còn yếu.
“Thời gian trước khi làm nông trại, mình hay mệt, muốn giúp mẹ chút cũng không được. Tuy bây giờ, vết đau của mình vẫn còn nhưng mình thấy khoẻ hơn và vui vì được làm những điều mình hằng ấp ủ thay vì nằm lì trên giường. Phần quy hoạch và xây dựng hầu tại nông trại hầu như là mình tự làm với sự giúp sức của các bạn TNV và Ba của mình.”
Ảnh: NVCC.
Ảnh: NVCC.
Ảnh: NVCC.
Ảnh: NVCC.
Ảnh: NVCC.
Ảnh: NVCC.
Ảnh: NVCC.
Hài lòng về cuộc sống tự cung tự cấp
“Một ngày của mình khá bận đấy. Ngoài việc làm nông tại nông trại, mình còn thực hiện các chương trình dành cho TNV cũng như kế hoạch phát triển nông trại và những hoạt động tại địa phương. Bên cạnh đó, mình còn chăm sóc cho ba và lo việc thờ cúng mẹ chu tất. Ba mình sống ở nhà cách nông trại tầm 3 phút xe máy, hằng ngày mình vẫn đi qua đi lại để dọn dẹp và nấu cơm. Lớp học Tiếng Anh và thư viện thì hiện đang đặt ở nhà của mình.”
Ảnh: NVCC.
Cô chủ của Nông Trại Du Lịch Bền Vững Caroline’s Happy Hut vui vẻ kể lại một ngày của mình. Là một ốc đảo xanh nằm giữa cánh đồng lúa ngát xanh, nơi có vườn rau, ao cá, và vật nuôi, My muốn nơi đây trở thành nhà của mỗi người sau những bộn bề của cuộc sống cũng như nơi thực hành những liệu pháp chữa lành tự nhiên như eat clean, thiền và yoga. Nông trại hiện tại đã mở cửa đón khách đến lưu trú và trải nghiệm.
Bên cạnh đó, My có 1 lớp học Tiếng Anh và Thư viện Hạnh Phúc dành cho trẻ em ở quê mình. My giới thiệu: “Đây là một hoạt động phi lợi nhuận của mình. Hiện tại, mình thu các bé 100.000 đồng/tháng cho 3 buổi học/tuần trên lớp và dã ngoại tại Nông Trại 2 tuần/lần. Học phí này để chia sẻ cùng mình chi phí điện, in tài liệu (chi phí in ở đây khá đắt, 1.000 đồng/tờ/mặt) và tổ chức các hoạt động.”
Ảnh: NVCC.
Thư viện Hạnh Phúc có hơn 500 đầu sách gồm sách giáo khoa, sách ngoại ngữ, truyện, sách kĩ năng, sách rèn luyện đạo đức, sách định hướng và phát triển bản thân cho các em thiếu niên và cả sách dành cho các mẹ trong việc dinh dưỡng cho con, nuôi dạy con, phụ nữ kinh doanh… Đợt vừa qua, My cùng các bạn TNV cũng đã quyên góp hầu như toàn bộ sách giáo khoa thư viện mình đang có đến các em nhỏ vùng Lũ Quảng Bình, Quảng Trị.
My cảm thấy rất hạnh phúc vì được sống ở quê, gần gia đình, gần thiên nhiên. “Sống ở nông trại, có chút yên bình, có chút tĩnh lặng, nhìn nhận cuộc sống, soi rọi vào chính mình. Đối với mình, sức khoẻ là thứ quan trọng nhất. Bây giờ mình muốn hoạch định lại cuộc sống. Và, để giữ bản thân mình vẫn phát triển và không ngừng học hỏi, mình đang và sẽ tự tạo môi trường qua các chương trình tình nguyện viên tại nông trại của mình, các hoạt động chia sẻ kiến thức, kĩ năng…”
Ảnh: NVCC.
Cuộc sống ở thành phố tuy năng động hơn nhưng My hài lòng về cuộc sống hiện tại và mức lương bây giờ. My hạnh phúc nhất khi trồng cây và nấu ăn . Hiện tại, cô bạn đã chuyển sang ăn hoàn toàn rau, củ, quả. Thức uống yêu thích ở nông trại là trà chanh sả, trà bí đa, trà lạc tiên, trà oải hương, trà kombucha, trà gừng, trà đậu, nguyên liệu đều do tay mình tự trồng và chăm sóc.
Nóng trên mạng xã hội: Ông Tây hết mình làm việc thiện trả ơn Việt Nam
Ông Richard Ribiangtai (50 tuổi, người gốc Anh) được người Việt Nam cưu mang từ nơi ở, thức ăn đến tiền bạc… Những nghĩa cử đó khiến ông Tây quyết ở lại để dạy tiếng Anh miễn phí, làm nhiều việc thiện khác để trả ơn Việt Nam.
Ông Richard Ribiangtai được đánh giá là người có nhiều kinh nghiệm và có cách truyền tải cuốn hút – ẢNH: NVCC
Hình ảnh ông Tây Richard tham gia dạy trẻ em Việt Nam được chia sẻ trên mạng xã hội khiến nhiều người ấm lòng.
“Người Việt cho ở miễn phí khi tôi vô gia cư”
Ông Richard Ribiangtai chọn trải nghiệm bằng cách một mình sống ở nhiều quốc gia, chăm chỉ làm việc, gầy dựng sự nghiệp. Trước khi đến Việt Nam, ông có 3 năm sống ở Thái Lan và 2 năm ở Ấn Độ. Ông từ Thái Lan sang Hải Phòng sống từ cuối năm 2023. Không may gặp thời điểm dịch Covid-19 bùng phát, ông được những người Việt cưu mang, giúp đỡ lúc khó khăn.
“Sau khi tôi mất việc ở Thái Lan cuối năm 2023 cùng một số vấn đề về giấy tờ, tôi may mắn đã đến được Việt Nam. Ban đầu chỉ là đi du lịch nhưng sau đó tôi đã quyết định ở lại nước này. Mặc dù lúc đó sức khỏe tôi không tốt, việc làm của tôi cũng không ổn định, tôi không có người thân ở đây… nhưng tôi thấy nơi đây an toàn cho bản thân mình”, ông nhớ lại.
Khi không còn tiền để sinh sống, ông Richard Ribiangtai đã được người Việt cưu mang từ nơi ở, thức ăn đến tiền bạc… Kể với PV Thanh Niên , ông nói: “Tôi đã phải vay một khoản tiền từ người bạn Việt mà tôi quen trước đó bởi trong người tôi không còn một đồng nào. Một người Việt khác lại tốt bụng đến mức để tôi ở lại miễn phí trong nhà họ thời gian dịch bệnh, khi tôi là một kẻ vô gia cư. Trước đó, một số người còn mang thức ăn của các tổ chức từ thiện đến cho tôi, vì họ hiểu tôi không có tiền để mua thức ăn lúc này”.
Ông Richard Ribiangtai được đánh giá là người có nhiều kinh nghiệm và có cách truyền tải cuốn hút – ẢNH: NVCC
Thời điểm Việt Nam đã kiểm soát được dịch bệnh Covid-19, ông Richard Ribiangtai hoàn toàn có thể tìm kiếm công việc phù hợp để có thu nhập cho bản thân. Tuy nhiên, ông nói rằng vẫn đang làm những công việc tự do và đó cũng là cách duy nhất để ông có đủ thời gian làm nhiều công việc tình nguyện nhằm trả ơn Việt Nam, đất nước cưu mang khi ông trắng tay ở tuổi 50.
Giữ năng lượng tích cực bằng cách làm việc thiện
Người đàn ông gốc Anh này đã đăng ký trở thành tình nguyện viên cho một số tổ chức từ thiện gần nơi ông sống, một số hoạt động giúp ông phát huy được thế mạnh ngoại ngữ của mình, một số khác giúp ông học hỏi được văn hóa của người Việt.
Ông Đặng Đình Minh, người đứng đầu Tổ chức FESC (Free English Speaking for Children) mà ông Richard tham gia giảng dạy, cho biết hoạt động chính của FESC là tổ chức các sự kiện nghe nói tiếng Anh miễn phí cho học sinh tiểu học, các hoạt động gây quỹ khác. “Richard luôn nhiệt tình và có cách giảng giải cuốn hút các em nhỏ. Bên cạnh đó, FESC luôn giúp đỡ Richard hòa nhập cuộc sống mới ở Việt Nam, giúp ông tìm hiểu và làm quen với văn hóa Việt Nam nói chung và Hải Phòng nói riêng”.
Ông Richard (thứ 5 từ trái qua) tham gia FESC gần 1 năm để trả ơn Việt Nam – ẢNH: NVCC
Bên cạnh việc dạy tiếng Anh, ông Richard còn cùng những người Việt khác đứng ra kêu gọi quyên góp tiền để thực hiện chương trình tình nguyện. Trong thời gian dịch, họ đã nấu những bữa ăn và trao khoảng 400 phần/ngày cho người gặp khó khăn. Nhờ việc làm này mà ông còn học được nhiều nét văn hóa người Việt, điều đó thể hiện qua việc ông đã tập nấu các món ăn Việt hay được nghe kể về văn hóa cho và nhận của người Việt.
Trong mắt ông Richard, Việt Nam đã kiểm soát rất tốt tình hình dịch bệnh và ông luôn tự hào khi được chấp nhận sống cùng cộng đồng với một thái độ rất chân thành, đồng thời luôn tự nhủ phải giữ được năng lượng tích cực bằng việc làm từ thiện.