Bạn đang xem bài viết Bài Thơ: Tiếng Gà Trưa (Xuân Quỳnh được cập nhật mới nhất trên website Theolympiashools.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tiếng gà là âm thanh rất bình dị, quen thuộc của làng quê bao đời nay. Với người lính, âm thanh quen thuộc ấy gây cho anh bao xúc động. Nó làm xao động cái nắng trưa trên đường hành quân. Âm thanh ấy làm cho anh như đang sống lại thời thơ ấu đẹp đẽ của mình, nó như tiếp thêm sức mạnh cho đôi chân anh bớt mỏi, cho lòng anh xúc động dạt dào.
Xuân Quỳnh (1942-1988) nhà thơ nổi tiếng với những bài thơ như Thuyền và biển; Sóng; … biểu lộ một hồn thơ nồng nàn, đằm thắm dào dạt thương yêu. Bài thơ Tiếng gà trưa được viết vào những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Tiếng gà trưa là âm thanh, tiếng gọi của quê hương, gia đình, xóm làng còn in đậm trong lòng người lính ra trận, trở thành hành trang của người lính trẻ.
Tiếng gà nhà ai nhảy ổ cục…cục tác cục ta cất lên nơi xóm nhỏ. Tiếng gà là âm thanh rất bình dị, quen thuộc của làng quê bao đời nay. Với người lính, âm thanh quen thuộc ấy gây cho anh bao xúc động. Nó làm xao động cái nắng trưa trên đường hành quân. Âm thanh ấy làm cho anh như đang sống lại thời thơ ấu đẹp đẽ của mình, nó như tiếp thêm sức mạnh cho đôi chân anh bớt mỏi, cho lòng anh xúc động dạt dào:
Cục… cục tác cục taNghe xao động nắng trưaNghe bàn chân đỡ mỏiNghe gọi về tuổi thơ
Đến đoạn thơ thứ hai, trong hai mươi sáu câu thơ, câu thơ “Tiếng gà trưa” được nhắc lại ba lần, âm thanh ấy gọi về bao kỷ niệm thân yêu. Xa xa tiếng gà trưa vọng lại, người chiến sĩ nhớ về người bà thân yêu chắt chiu từng quả trứng hồng. Những quả trứng hồng, đàn gà chi chít đông đúc. Ta như thấy rất nhiều gà, rất nhiều màu sắc và lứa gà:Trong bức tranh gà mà Xuân Quỳnh miêu tả rất đặc biệt, ê rơm vàng óng lăn lóc những quá trứng hồng, con gà mái mơ có bộ lông đan sen các màu trắng, đen, hồng… trứng nó giống hình hoa văn mà người nghệ sĩ tạo hình chấm phá. Ánh vàng rực rỡ của con gà mái vàng, lông óng lên như màu nắng, bà cùng cháu vừa tung những hạt cơm, hạt gạo cho lũ gà ăn, quan sát những chú gà xinh đẹp đang nhặt thóc quanh sân. Cháu cùng bà đếm từng chú gà trong vườn nhà.
Tiếng gà trưa cất lên nơi xóm nhỏ, người chiến sĩ nhớ về người bà thần yêu. Tuổi thơ sống bên bà có biết bao kỷ niệm đáng nhớ, tính hiếu kỳ, tò mò của trẻ thơ quan sát con gà đẻ trứng. Rồi bị bà mắng, sợ mặt bị lang, trong lòng cháu hiện lên lo lắng:Cháu còn làm sao quên được hình ảnh Tay bà khom, soi trứng… bà “tần tảo” “chắt chiu” từng quả trứng hồng cho con gà mái ấp là cháu lại nhớ đến bao nỗi lo của bà khi mùa đông tới:
Khi gió mùa đông tớiBà lo đàn gà toiMong trời đừng sương muốiĐể cuối năm bán gàCháu được quần áo mới.
Đoạn thơ nghe giản dị mà thật gần gũi nhường nào, những chi tiết tác giả miêu tả gắn bó thân thuộc với quê hương làng xóm, hơn thế nó là những kỷ niệm không bao giờ phai nhạt trong tâm trí trẻ thơ. Nỗi lo của bà thật cảm động xiết bao, đàn gà kia sẽ bị chết nếu như sương muối giá lạnh và cháu bà lại chẳng được may áo mới.
Ôi cái quần chéo go,Ống rộng dài quết đấtCái áo cánh trúc bâuĐi qua nghe sột soạt
Cháu nhớ mãi sau mỗi lần gà được bán, bà lại ra chợ chọn mua cho cháu yêu bộ quần áo thật đẹp. Tình cảm yêu thương nồng hậu bà luôn dành trọn cho cháu, cho con. Tuổi thơ sống bên bà đây là quãng đời đầy ắp những kỷ niệm khó quên.
Lần thứ tư Tiếng gà trưa lại cất lên. Tiếng gà gọi về những giấc mơ của người lính trẻ.
Tiếng gà trưaMang bao nhiều hạnh phúcĐêm cháu về nằm mơGiấc ngủ hồng sắc trứng.
Âm thanh xao động của tiếng gà trưa bình dị mà thiêng liêng, nó gợi tình cảm đẹp trong lòng người chiến sĩ hành quân ra trận. Âm thanh ấy như tiếng của quê hương, đất mẹ thân yêu.Trong bài thơ có ba câu thơ rất hay ổ rơm hồng những trứng; giấc ngủ hồng sắc trứng; ổ trứng hồng tuổi thơ cả ba câu thơ đều nói về hạnh phúc tuổi thơ, hạnh phúc gia đình làng xóm. Hình ảnh người bà hiện lên trong tâm trí người chiến sĩ hành quân ra trận thật đẹp. Lưu Trọng Lư khi nghe “Xao xác gà trưa gáy não nùng” đã nhớ về nét cười đen nhánh, màu áo đỏ của mẹ hiền đã đi xa. Bằng Việt khi xa quê đã nhớ về quê qua hình ảnh người bà kính yêu. Tiếng tu hú kêu gọi hè về, nhớ bếp lửa ấp iu nồng đượm bà nhen nhóm sớm hôm. Và bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh gợi nhớ về bà qua tiếng gà xao xác ban trưa.
Bài thơ Tiếng gà trưa là bài thơ hay tha thiết ngọt ngào. Tiếng gà cũng là tiếng gọi thân yêu của bà, của mẹ, của quê hương. Tiếng gọi thân yêu ấy như là niềm tin cho người chiến sĩ trong cuộc chiến đấu bảo vệ quê hương yêu dấu.
Soạn Bài Tiếng Gà Trưa (Chi Tiết)
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Luyện tập Cảm nghĩ của em về tình bà cháu trong bài thơ này. Lời giải chi tiết:
Gợi ý: Tình cảm bà cháu là tình cảm đẹp đẽ, thiêng liêng và vô cùng sâu nặng. Tình cảm đó đã hằn sâu trong kí ức tuổi thơ của người chiến sĩ. Do vậy, trên đường hành quân xa, chỉ một tiếng gà cục tác đã gợi dậy những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ, đáng nhớ về bà. Đó là sự chắt chiu, tần tảo với bao nỗi lo, bao niềm mong ước của bà với tình thương bao la dành cho cháu. Những kỉ niệm đó thật bình dị mà thiêng liêng! Nó nhắc nhở, lay động bao tình cảm đẹp dâng lên trong lòng người chiến sĩ trên đường hành quân ra mặt trận chiến đấu. Tình cảm tốt đẹp đó sẽ mãi là hành trang theo bước chân của người chiến sĩ, tiếp thêm sức mạnh cho anh trong cuộc chiến đấu hôm nay.
Tác giả VỀ TÁC GIẢ VÀ TÁC PHẨM. 1. Tác giả
Xuân Quỳnh (1942 – 1988), người làng La Khê, ven thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây, là nhà thơ nữ xuất sắc trong nền thơ ca hiện đại Việt Nam.
Xuân Quỳnh (1942 – 1988), người làng La Khê, ven thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây, là nhà thơ nữ xuất sắc trong nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Thơ Xuân Quỳnh trẻ trung, sôi nổi, rất sâu sắc và cũng rất giàu nữ tính. Xuân Quỳnh viết nhiều về những chuyện đời thường giản dị trong gia đình, tình yêu, tình mẹ con,… Thơ bà biểu lộ những rung cảm và khát vọng của một trái tim phụ nữ chân thành, thiết tha và đằm thắm.
2. Tác phẩm
Tiếng gà trưa là một bài thơ ngũ ngôn, được Xuân Quỳnh sáng tác vào thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống Mĩ. Tiếng gà trưa đã gọi về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu. Từ đó, nó khắc sâu hơn tình yêu đối với đất nước, quê hương.
Bố cục
Bố cục: 3 đoạn
– Đoạn 1 (khổ 1): Tiếng gà khơi dậy kí ức tuổi thơ.
– Đoạn 3 (khổ 7, 8): Những suy nghĩ, giấc mơ người lính.
ND chính
Cảm nhận được vẻ đẹp trong sáng, đằm thắm của những kỷ niệm về tuổi thơ và tình cảm bà cháu trong Tiếng gà trưa.
chúng tôi
Thân Thương Những Bài Thơ ‘Dạy’ Tiếng Nghệ
TIẾNG NGHỆ Cái gầu thì bảo cái đài Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi Chộ tức là thấy mình ơi Trụng là nhúng đấy đừng cười nghe em Thích chi thì bảo là sèm Nghe ai bảo đọi thì đem bát vào Cá quả lại gọi cá tràu Vo troốc là bảo gội đầu đấy em… Nghe em giọng Bắc êm êm Bà con hàng xóm đến xem chật nhà Răng chưa sang nhởi nhà choa Bà o đã nhốt con ga trong truồng Em cười bối rối mà thương Thương em một lại trăm đường thương quê Gió Lào thổi rạc bờ tre Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhằn Chắt từ đã sỏi đất cằn Nên yêu thương mới sâu đằm đó em…
(Nguyễn Bùi Vợi)
RÀNH SÈM TIẾNG NGHỆ Năm mươi năm sống trửa lòng Hà Nội Nỏ khi mô tui quên được quê nhà Nhớ mần răng mà hắn nhớ diết da Sèm được nghe “ri, tê” cho sướng rọt! Đang tự nhiên, ai kêu: “Cho đọi nác…” Rứa là rọt gan tui hấn rành cuộn cả lên Tui nhớ nhà, nhớ mệ, nhớ các em Nhớ cả cấy cươi tui nhởi trò đánh sớ Tui nhớ ông tui suốt một đời rành khổ Có trấy xoài rớt xuống nỏ đành ăn Để triều về cho cháu nhỏ quây quần Ông dạy, dộ rồi chia đều từng đứa Chưa có khi mô tui chộ ông đi dép nợ! Rành chưn không, phủi bộp bộp – lên giường Ông buồn chi mà rành thở dài luôn Giừ tui tra rồi, hiểu rọt gan ông nội Ông đã góa vô vô cùng sớm túi Tui cụng sắp về với ông tui đây Trong rọt, trong gan cứ nhớ tháng, nhớ ngày Nhớ quê Nghệ! Rành sèm nghe tiếng Nghệ! Tiếng Nghệ choa ơi! Răng mi hay rứa thế! Nhờ có mi hình – mà choa góa thi nhân Choa buồn, choa vui, choa nhởi, choa mần… Nhưng nỏ có khi mô choa quên tình – Tiếng Nghệ!
(Hoàng Cát)
Ả ơi, cu ơi, hoe gì ơi
Chè xanh trên rú, bứt rành tươi, Đem ỏm vô bình, nóng bỏng lại. Bàn ghế rinh ra để trửa cươi! Mời ả mời anh qua uống nác Điếu đóm bên ni đạ sặn sàng Bật lả của tui ga hấn hết Thuốc lào bác cụng nhớ đưa sang! Rọng bừa chưa nạ, khi mô cấy? Vưng, lạc, độ xanh…được mấy lô? Mùa ni nhà mự mần năng nấy? Nắng ri, phơi ló chắc mau khô! Tru của thằng tê ăn dưới hói, Trụt chạc chạy vô, chận troạng nương ! Hấn mà nỏ sửa, cho ăn mói Cà cưởng với tui, cức muốn dơng Gấy con nhà bác ra răng hậy? Nhà nớ du ngoa chưởi mụ gia Thằng nhôông chộ rứa, cho hai vả Cha tổ cha cha, hấn ả nà! Ôông mụ tê tề, vưa đập chắc Chắt nớ vô Nam, để gấy rồi Con dượng chi chi, rành lớp tớp A rứa bỏ truông, khái hấn lôi! Nắng nôi ra rứa ngài rành nhọc! Cơm cênh mà hại, nót cò vô Bổ cấy toạc chưn khi gánh ló Trốc cúi, ắc lè…sót lộ mô! Con nớ vơ trời, ngong rành sọi Nỏ biết nhà ai đạ bỏ trù Thằng cháu ả hoe rành hợp chắc Nậy rồi, cứ hỏi hấn mần du! Con o chắt ở khu công nghiệp Côông lắm tóm ngài, lưa nạm xương Lại thêm cấy bệnh hay đau trôốc Nhủ nghỉ …và còn tiếc trự lương! Về quê một chắc, khi mô đó? Túi xuông mà nhởi ở nhà choa Ga, vịt trong truồng lưa bảy ổ Sặn nhút, lộc thơm, rượu của nhà ! Chú ở ngoài, gưn có chộ Các bác trung ương họp nói chi? Bàn răng vận cứ bầy tui khổ Nhật, Hàn, Mỵ, Úc sướng ra…ri! Ngong cảnh ti vi, thương đứt rọt Đánh bom, khủng bố nỏ trừa ai, Ác chi ác lạ quân…IS Tắn độc, quỷ ma khác giống ngài! Ngay mốt mự đi cho bác gưởi Có lượng hành tăm, chục trớng ga Kèm thêm mấy cổ gầng, chanh lá Trong nớ mần chi sặn như ta! Bên đọi nác chè xanh sóng sánh Nửa đúa khoai lang, địa mói vừng Lạc loọc một tô , dăm mánh bánh Ta, Tây, làng, xóm…chuyện vòng quanh! (Văn Công Hùng)
Chè xanh trên rú, bứt rành tươi,Đem ỏm vô bình, nóng bỏng lại.Bàn ghế rinh ra để trửa cươi!Mời ả mời anh qua uống nácĐiếu đóm bên ni đạ sặn sàngBật lả của tui ga hấn hếtThuốc lào bác cụng nhớ đưa sang!Rọng bừa chưa nạ, khi mô cấy?Vưng, lạc, độ xanh…được mấy lô?Mùa ni nhà mự mần năng nấy?Nắng ri, phơi ló chắc mau khô!Tru của thằng tê ăn dưới hói,Trụt chạc chạy vô, chận troạng nương !Hấn mà nỏ sửa, cho ăn móiCà cưởng với tui, cức muốn dơngGấy con nhà bác ra răng hậy?Nhà nớ du ngoa chưởi mụ giaThằng nhôông chộ rứa, cho hai vảCha tổ cha cha, hấn ả nà!Ôông mụ tê tề, vưa đập chắcChắt nớ vô Nam, để gấy rồiCon dượng chi chi, rành lớp tớpA rứa bỏ truông, khái hấn lôi!Nắng nôi ra rứa ngài rành nhọc!Cơm cênh mà hại, nót cò vôBổ cấy toạc chưn khi gánh lóTrốc cúi, ắc lè…sót lộ mô!Con nớ vơ trời, ngong rành sọiNỏ biết nhà ai đạ bỏ trùThằng cháu ả hoe rành hợp chắcNậy rồi, cứ hỏi hấn mần du!Con o chắt ở khu công nghiệpCôông lắm tóm ngài, lưa nạm xươngLại thêm cấy bệnh hay đau trôốcNhủ nghỉ …và còn tiếc trự lương!Về quê một chắc, khi mô đó?Túi xuông mà nhởi ở nhà choaGa, vịt trong truồng lưa bảy ổSặn nhút, lộc thơm, rượu của nhà !Chú ở ngoài, gưn có chộCác bác trung ương họp nói chi?Bàn răng vận cứ bầy tui khổNhật, Hàn, Mỵ, Úc sướng ra…ri!Ngong cảnh ti vi, thương đứt rọtĐánh bom, khủng bố nỏ trừa ai,Ác chi ác lạ quân…ISTắn độc, quỷ ma khác giống ngài!Ngay mốt mự đi cho bác gưởiCó lượng hành tăm, chục trớng gaKèm thêm mấy cổ gầng, chanh láTrong nớ mần chi sặn như ta!Bên đọi nác chè xanh sóng sánhNửa đúa khoai lang, địa mói vừngLạc loọc một tô , dăm mánh bánhTa, Tây, làng, xóm…chuyện vòng quanh!
Đường vô xứ Nghệ quanh quanh (ảnh chụp tại Cầu Cấm). Ảnh tư liệu
CHA DẶN Cha nói con rằng lấy vợ đi bây Có tuổi rồi, tra trốc còn chi nựa Bây cứ chạy khắp nơi rồi chọn lựa Con gấy Nghệ mình có kém chộ mô. Ham hố chi SH với Nô Vô Mui đỏ, má hồng, chưn dài váy ngắn Về Nghệ An được ba ngày gió nắng Da lại đen sì như nố lò than. Con gấy quê ta, chăm chỉ, hiền ngoan Bằng hột độ xanh đã rọng vườn lam lụ Tháo vát mần ăn củi rừng, sim rú Mà cụng xinh chơ nỏ kém chi ai. Bây tham chi học rộng với hiểu dài Cưới hấn về lại nưng như nưng trứng Con trai sinh ra mần chi quen chịu đựng Bể đọi, méo nồi ân hận cụng đạ xong. Nhìn Mẹ bây lấy tau mấy chục năm Có khi mô tau phàn nàn một tiếng Nỏ cần khéo người, cần chi khéo miệng Khéo sống, biết điều, tháo vát, chăm ngoan. Kiếm gấy ở mô bằng gấy Nghệ An Bây cứ nghe tau là cả đời hạnh phúc Đừng để các nơi về hần lùng sục Nỏ còn đứa mô lại tiếc cả đời. Cưới vợ đi chơ cụng đến tuổi rồi Kiếm cùng quê mà yêu cho dệ sống Bây đừng tham nhà cao cựa rộng Bảo ban nhau chịu khó mần ăn. Hai bên thông gia gần gụi lúc khó khăn Tau nỏ quen nói tiếng Nam, tiếng Bắc Đến nhà nhởi cò mời chắc đọi nác Lại dòm lên ngó xuống hại nhớp nhà. Tau nỏ quen cứ lịch kịch đi xa Ăn diện áo quần như dân thành thị Miện đến nhà hai bên cùng trân quý Trấy ổi đào, chén rượu nhạt ngâm thơ. Cha dặn rồi, đừng kiếm gấy chổ mô Cứ gấy quê choa về đây tau ưng hết Váy ngắn chưn dài là tau cho chết Đừng nhì nhằng…cứ phải gấy Nghệ An ….. Cha nghe đâu con gấy bên Hà Tịnh Cũng chăm ngoan và hết mực yêu chồng Cứ chung nhau Sông Lam với Rú Hồng Đem về nhà là Cau,Trù cha sắm! P/s: Mấy đứa nói anh quên rồi tiếng Nghệ Nên mần thơ toàn tiếng phổ thông Cụng hai chục năm lam lũ trửa rọng đồng Quên răng được, tiếng quê mình “Mệ đẻ”! (Phan Quang Phóng)
Hợp Âm Bài Hát Hợp Âm Học Tiếng Mèo Kêu – Xuân Tài &Amp; Lý Phương Thanh
Mình bắt [F] chước loài mèo kêu nha kêu cùng [C] anh méo meo meo meo Em chỉ [Dm] muốn ôm anh nhõng nhẽo aizo [Am] meo meo meo meo mèo Ồ nhịp [Bb] tim em bùm bum đập bời thầm [F] yêu nụ cười xấu xa Vì [Bb] anh yêu em không nói nên em meo [C] meo.
ĐK:Mình bắt [F] chước loài mèo kêu nha kêu cùng [C] anh méo meo meo meoEm chỉ [Dm] muốn ôm anh nhõng nhẽo aizo [Am] meo meo meo meo mèoỒ nhịp [Bb] tim em bùm bum đập bời thầm [F] yêu nụ cười xấu xaVì [Bb] anh yêu em không nói nên em meo [C] meo.
1. [F] Mỗi sáng sớm luôn mong [C] cái ôm của em Thèm được giữ [Dm] mãi những giây phút ở cạnh [Am] nhau Em quan trọng [Bb] đến nhường nào anh tin em [F] biết cực kỳ rõ mà Bởi [Bb] em là nữ chính của đời [C] anh.
2. [F] Nhưng đôi khi, em lười [C] biếng như mèo kia Thỉnh thoảng buồn [Dm] chán sẽ phá đám chọc tức [Am] anh Nhưng anh thì [Bb] vẫn nhẫn nại vẫn luôn dịu [F] dàng cho em xuyến xao Và [Bb] em luôn mong ước làm mèo [C] con của anh.
ĐK:Mình bắt [F] chước loài mèo kêu nha kêu cùng [C] anh méo meo meo meo Em chỉ [Dm] muốn ôm anh nhõng nhẽo aizo [Am] meo meo meo meo mèo Ồ nhịp [Bb] tim em bùm bum đập bời thầm [F] yêu nụ cười xấu xa Vì [Bb] anh yêu em không nói nên em meo [C] meo.
Mình bắt [F] chước loài mèo kêu nha kêu cùng [C] anh méo meo meo meo Em mặc [Dm] chiếc áo anh hay mang để mãi [Am] lưu giữ hương vị người Thèm làm [Bb] bé mèo con bên anh dúi đầu [F] vào lòng anh ngủ say Cùng [Bb] nhau ta mơ [C] giấc mơ của [F] chúng mình.
———–
ĐK:Women [F] yiqi xue mao xiao, yiqi [C] miao miao miao miao miao Zai ni [Dm] mian qian sa ge jiao, ai you [Am] miao miao miao miao miao Wo de [Bb] xin zang peng peng tiao, mi lian [F] shang ni de huai xiao Ni [Bb] bu shuo ai wo wo jiu miao miao [C] miao
1. [F] Mei tian du xu yao [C] ni de yongbao Zhenxi zai [Dm] yiqi de mei fen mei [Am] miao Ni dui wo [Bb] duo chongyao, wo xiang ni [F] bi wo geng zhidao Ni [Bb] jiu shi wo de nv [C] zhujiao
2. [F] You shihou wo lan de [C] xiang zhi mao Pi qi bu [Dm] hao shi you zhang ya wu [Am] zhao Ni zong shi [Bb] wen rou de, neng ba wo [F] de xin rong hua diao Wo [Bb] xiang yao dang ni de xiao mao [C] mao
ĐK:Women [F] yiqi xue mao xiao, yiqi [C] miao miao miao miao miao Zai ni [Dm] mian qian sa ge jiao, ai you [Am] miao miao miao miao miao Wo de [Bb] xin zang peng peng tiao, mi lian [F] shang ni de huai xiao Ni [Bb] bu shuo ai wo wo jiu miao miao [C] miao
Women [F] yiqi xue mao xiao, yiqi [C] miao miao miao miao miao Wo yao [Dm] chuan ni de wai tao, wen ni [Am] shang shang de wei dao Xiang yao [Bb] bian cheng ni de mao, lai zai [F] ni huai li shui de Mei [Bb] tian du tan [C] lian zhe ni de [F] hao
Cập nhật thông tin chi tiết về Bài Thơ: Tiếng Gà Trưa (Xuân Quỳnh trên website Theolympiashools.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!